Lời này của Hắc Bì khiến Ninh Phàm bật cười! Hắn từng gặp kẻ được voi đòi tiên, nhưng chưa từng thấy kẻ nào lấn lướt đến mức này. Ở kinh đô, Ninh Phàm mà phải lùi một bước, đó quả là chuyện hoang đường! Nhưng tên vô lại tên Hắc Bì trước mắt này, lại dám cả gan như vậy. Điều này không chỉ khiến Ninh Phàm cảm thấy vừa tức vừa buồn cười! Mà Cao Tử Hiên cùng những người xung quanh cũng không khỏi thầm giơ ngón cái với Hắc Bì. Huynh đệ, ngươi can đảm lắm! Kẻ can đảm trước đó là ai nhỉ, Cao Tử Hiên đã không còn nhớ rõ tên, cỏ trên mộ của y chắc cũng đã cao một trượng rồi!
Còn Hắc Bì thấy Ninh Phàm cùng những kẻ khác lại chẳng thèm để ý đến gã, lập tức lửa giận bốc lên ngùn ngụt… Gã ở Bạch Lộ Thành này, cũng được xem là một trong những đại nhân vật có máu mặt, ngoài phủ thành chủ ra, Hắc Long Bang của bọn gã không sợ bất kỳ thế lực nào! Bởi vậy, Hắc Bì vung vẩy đoản đao trong tay, mắt đầy sát khí từng bước đi về phía Ninh Phàm: "Tiểu tử, nếu ngươi đã muốn chết, vậy đừng trách Hắc gia ta không khách khí! Hôm nay, không chỉ ngón tay của Lão Vương Đầu phải ở lại, mà tay của mấy kẻ các ngươi cũng phải để lại cho Hắc gia ta. Nếu ngươi hỏi ta vì sao bá đạo như vậy, ta chỉ có thể đáp rằng, đây chính là quy tắc của Hắc gia ta! Đừng oán trời trách người, chỉ có thể trách tiểu tử ngươi vận khí không tốt. Cường long khó áp địa đầu xà, đã đến địa bàn của Hắc gia ta, hôm nay là rồng, ngươi phải cuộn lại; là hổ, ngươi phải nằm phục! Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết Mã Vương gia rốt cuộc có mấy mắt."




